🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Văn Thanh từ không cắt ngang lời của thiếu niên, y lấy ra một chiếc khăn lụa lau sạch từng chút bùn đất và máu trên người cừu non.



Động tác dịu dàng đến khó tin.



Vết thương của Tạ Bất Phùng còn đang chảy máu ra ngoài.



"Bọn họ làm như vậy, là vì muốn dụ ta đến rừng trúc" Thiếu niên lẩm bẩm, "Là ta không để ý tới..."



Nếu như mình một tấc cũng không rời.



Nếu mình không buông tay để nó đi kiếm ăn.



Nếu mình không cho nó tự do...



Có phải là sẽ không có chuyện gì xảy ra không?



Người bình thường gặp phải loại chuyện này, sớm nên phẫn hận đối thủ kém cỏi mới đúng. Nhưng Tạ Bất Phùng đã chấp nhận quy luật nguyên thủy không nói đạo lý mạnh được yếu thua này.



Hắn chỉ tự trách mình, phẫn nộ vì sơ suất thất bại của mình.



Đây là đang thương tâm ư?



...... Tạ Bất Phùng không biết. Hắn chỉ biết, sau này không còn một con cừu nhỏ nào lặng lẽ nằm trong lòng mình nữa.



Con cừu nhặt được là thứ duy nhất trên đời thuộc về Tạ Bất Phùng cùng với sự ấm áp duy nhất của hắn. Từ nay về sau, hắn chẳng còn gì, hai bàn tay trắng.



Văn Thanh Từ nhẹ nhàng lắc đầu.



Pháo hoa đầy trời của cung Thái Thù làm sáng lên mặt mày của y.



"Điện hạ, trong chuyện này ngài không có gì sai." Văn Thanh Từ bỗng nhiên mở miệng, cắt đứt suy nghĩ hỗn loạn của Tạ Bất Phùng.



Giọng nói của y rất nhẹ, giống như nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/2943985/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.