Mấy ngày sau đó, Giang Dư Niên rõ ràng cảm giác được Mục Sơn Xuyên đang quấy rầy cậu.
Một ngày điện thoại ba lần, sáng sớm tối muộn đều đúng giờ, nói chuyện wechat không ngừng, bị Giang Dư Niên qua loa ứng phó rồi vẫn kiên nhẫn mời cậu ăn tối.
Chủ yếu là mỗi câu mỗi lời hắn nói đều nho nhã lễ độ ôn nhu săn sóc, quan tâm vừa phải không quá giới hạn, bị cự tuyệt cũng không giận, mà lập tức đổi đề tài, thay cách thức tiếp tục tiến lên, biến ảo không ngừng khiến Giang Dư Niên không biết đâu mà lần.
Vì vậy, Giang Dư Niên thuận miệng hỏi một câu: “Anh làm nghề gì thế?”
Mục Sơn Xuyên: “Luật sư.”
Chẳng trách! Giang Dư Niên tức giận nghĩ, nhanh mồm nhanh miệng!
Cùng với sự “quan tâm” của Mục Sơn Xuyên đối với cậu ngày càng tăng, số lần chơi game của cậu và Mục lại giảm mạnh xuống, có lúc Giang Dư Niên mời hắn, Mục nếu không mãi không trả lời, thì cũng uyển chuyển từ chối, giải thích nói gần đây bận việc quá.
Giang Dư Niên liền thuận miệng hỏi: “Anh làm nghề gì thế?”
Nửa ngày sau Mục mới trả lời: “Luật sư.”
Tại sao đều là luật sư mà Mục Sơn Xuyên lại rảnh rỗi như vậy!
Chắc chắn là không làm việc chỉ có chơi!
Lúc sếp đẩy cửa vào, Mục Sơn Xuyên đang vừa ăn vặt, vừa nhìn hồ sơ vụ án, vừa chat với Giang Dư Niên, cực kỳ bận rộn.
Sếp ối chao một tiếng, “Nói chuyện với ai thế?”
Mục Sơn Xuyên không ngẩng đầu: “Bà xã.”
“Cậu thoát FA lúc nào mà tôi không biết?” Sếp kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-phat-tinh/251562/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.