Thỏ nhỏ rất thích ngọt, thích tất cả những thứ ngon ngọt trên đời, cậu đã từng cho rằng ngọt ngào chính là hương vị tuyệt vời nhất thế gian.
Thế nhưng giờ phút này, khi ôm lấy áo sơ mi của Cố Nghịch trong ngực, cậu lại cảm thấy cái áo này còn có mị lực hơn đường ngọt nhiều.
Nó tốt đến mức nào ư?
Nói nó là món đồ tuyệt nhất trên thế giới này cũng không quá đâu.
Nhàn nhạt, có chút mát lạnh, không chán tí nào hết. Cục lông nhỏ hạnh phúc co người trong áo, cái đuôi tròn tròn cũng đung đưa đung đưa.
...
Một người thanh niên đeo kính gọng mỏng, mặc áo thí nghiệm màu trắng không nhiễm một hạt bụi, hắn ta quan sát mỗi một chỉ tiêu thông qua giữa thấu kính, một lúc lâu sau mới vừa lòng nói: "Không tệ, tốt hơn nhiều."
Sở Tịnh: "Có thể ngưng thuốc ngủ được rồi."
"Chỉ là, nhịp tim của cậu sao lại thế này? Cao hơn lúc bình thường 0.3%, cậu đã trải qua cái gì thế?" Sở Tịnh ung dung thong thả tháo bao tay xuống, trêu ghẹo nói: "Có người yêu rồi à?"
"..."
Cố Nghịch: "Không có."
Gần đây, hắn thật sự không thể lý giải loại tình cảm này. Lại nói tiếp, có thể không tin nhưng dù hắn ở trên màn ảnh có thể hoàn hảo khắc họa các loại tính cách phức tạp, tâm lý mâu thuẫn của người khác, nhưng ở trong cuộc sống thường ngày Cố Nghịch lại phảng phất như một kẻ không có tình cảm vậy, nội tâm tựa như một cái giếng cổ, hờ hững không chút gợn sóng.
Từ trước đến nay, Cố Nghịch vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nuoi-duong-cuc-long-nho-dinh-nguoi/383160/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.