Cố Nghịch bế cục lông lòe loẹt kia lên.
Thỏ con ngượng ngùng giương mắt nhìn hắn, cái đuôi tròn nhỏ màu xanh lá khẽ lắc lư.
Cố Nghịch: "..."
Màu gì trên người nó cũng có, giống một thùng lông sắc tố vậy. Cố Nghịch tiến sát lại.
Cắn câu rồi!
Hắn muốn hôn mình!
Đúng là nhân loại không thể kháng cự được cám dỗ mà!
Cố Nghịch bình tĩnh ngửi.
Sao phải làm ra hành động ái muội vậy chứ? Trong lòng thỏ con nhộn nhạo, trái tim đập bùm bùm, lén lút nuốt nước miếng, nhắm mắt lại.
Giọng nói của Cố Nghịch vang lên: "Ăn vụng đường à?"
?
Cố Nghịch: "Lăn ở chỗ nào về đây? Trên thân dính nhiều vụn đường như vậy."
Giống vụn đường chỗ nào chứ? Thỏ con mở to mắt.
"Suýt nữa không nhận ra luôn rồi..." Cố Nghịch nhấc thỏ con lên: "Lại đây tắm rửa."
Thỏ con nghe được hai chữ kia thì lập tức điên cuồng giãy giụa.
Cố Nghịch: "Bẩn thỉu."
Thỏ con: "..."
Cái gì mà bẩn thỉu?
Thương tổn không lớn, nhưng tính xúc phạm lại cực kỳ mạnh!
Thỏ con dùng sức giãy giụa không muốn tắm rửa, nhưng bị cái tên loài người xấu xa này ấn xuống, bộ lông rất nhanh đã bị ướt.
Nước ào ào chảy ra, lông thỏ con bị ướt nhẹp, một lòng nhiệt tình cũng bị dập cho tắt, sống không còn gì luyến tiếc mà ngồi xổm trong lòng bàn tay Cố Nghịch.
Không đáng.
Cố Nghịch lấy xà bông, kiên nhẫn giúp nó rửa sạch mấy vết bẩn kia, nước đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nuoi-duong-cuc-long-nho-dinh-nguoi/3048519/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.