Thị Tử thực nghiêm túc mà nói: “Kéo ông chủ Tang xuống nước khiến ông ta dính dáng vào, tới chừng đó không phải vì chúng ta, mà ông ấy phải cố gắng vì chính bản thân mình.”
“Xàm quá.” Linh Tử nói, “Nhưng mà chiêu này nhớ là không được dùng, nếu dùng đối phó với ông ta thì sẽ không thành công đâu, người đó làm gì cũng vô cùng cẩn thận.”
Không thể làm vậy, chẳng lẽ hắn thật sự phải lựa chọn buông tay Thiên Ti và Gà sao? Hơn nữa, chuyện này cũng sẽ không kết thúc đơn giản tới vậy, trên cổ tay hắn vẫn còn chuỗi hạt đoạt hồn đó nha.
Linh Tử nhìn được sự bất an của Thị Tử: “Đừng có nghĩ nhiều như thế, dù cho Quý Ất là người hay ma thì cũng đều có nhược điểm, chỉ cần chúng ta tìm ra nhược điểm của gã thì sẽ có thể xử lý gã thôi. Cho con một nhiệm vụ, chính là đi hỏi thăm hoàn cảnh gia đình, tìm mọi tư liệu về gã mang về đây cho ta.”
Thị Tử gật gật đầu.
Linh Tử tiếp tục nói: “Ngày may đưa ta tới trường trung học kia, xử lý cho rốt ráo gốc cây của Lý Gia Mưu.”
Thị Tử nghe thì hoang mang: “Bữa trước gã bị tụi con khiến cho trọng thương rồi mà.”
“Không phải còn sao? Đám lệ quỷ đã hại chết người khác, chỉ cần chưa diệt hoàn toàn thì gã sẽ tiếp tục trả thù, sao phải nhân từ quá? Hạnh Phúc thật, chuyện này mà không để ý.”
Nghe Linh Tử phân công việc đâu ra đấy khiến Khúc Sầm Sĩ cảm thấy tin tưởng hơn trước nhiều. Nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nhap-mon-ve-quy/361136/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.