Editor: Gấu Lam
Một chiếc xe sang trọng sáng loáng nước sơn chậm rãi lái vào bãi đậu xe nhất trung.
Cố Học Hải lòng như lửa đốt mà kết thúc hội nghị, âu phục cũng không đổi liền chạy đến trường học.
Đẩy cửa ra, Tiền hiệu trưởng ngồi ở bàn làm việc bên cạnh, Tiếu Thanh Sơn lười biếng ngồi trên ghế, nắm tai cốc trà, đang nhìn cá nhỏ trên chén gốm sứ, mà Cố Tử Xuyên thì lại đứng ở một bên cạnh, ngậm lấy nước mắt, dáng dấp đầy mặt bị ủy khuất.
Cố Học Hải liền vội vàng tiến lên dò hỏi: "Tử Xuyên, tại sao khóc?!"
Cố Tử Xuyên có ý riêng mà liếc nhìn Tiếu Thanh Sơn, chỉ lắc đầu không lên tiếng.
Đổi lại dĩ vãng, Cố Học Hải đã sớm một bàn tay khét lên rồi, mà ngày hôm nay hắn lại vẫn chưa như suy nghĩ đi chất vấn Tiếu Thanh Sơn, mà là đối hiệu trưởng hỏi: "Lão Tiền, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Hắn và Tiền hiệu trưởng là bạn học cấp ba, hắn bất hạnh thi rớt, mà người sau lại thuận lợi thăng lên đi vào đại học. Hai người một người kinh thương, một người thì lại dấn thân vào với sự nghiệp giáo dục, tuy rằng sự nghiệp không liên quan, mà vì Cố Học Hải có ý định giữ liên lạc, những năm này cũng không có xa lánh.
Tiền hiệu trưởng đẩy một cái kính mắt, hòa khí nói: "Ngồi, bạn học tiểu Cố cũng ngồi xuống đi."...
Tiền hiệu trưởng là người có ăn học, rèn luyện hàng ngày cực cao, liền lo lắng cùng Cố Học Hải hữu nghị, dùng từ càng là uyển chuyển, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-my-nhan-phe-vat-nghich-tap/3750120/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.