Editor: Gấu Lam
Nước mưa như mạc (?),từ cửa sổ bên trong lộ ra ánh đèn mịt mờ.
(?): mưa như bị che phủ bởi màn-> tối, nặng
Tiếu Thanh Sơn thu dù cẩn thận, đưa nó đặt ở trên giá dụng cụ che mưa, mở ra cửa gia tộc Cố gia, một luồng áp suất thấp phả vào mặt.
Trong phòng bão táp hiển nhiên so với ở ngoài nghiêm trọng hơn.
"Anh còn biết trở về?!"
Âm thanh chất vấn truyền đến, Cố Học Hải ngồi ở trên ghế sa lon, tờ báo trong tay ba một cái đập lên trên khay trà.
Bạch Thư Lan đang gọt táo, dao con sắc bén cắt vào thịt quả, gọt lớp vỏ màu đỏ hoàn chỉnh: "Đứa trẻ vừa mới về nhà, làm gì tính khí lớn như vậy?"
Cố Tử Xuyên thì lại ngồi ở một bên, đôi mắt nhìn chằm chằm TV, lỗ tai lại dỏng lên.
Tiếu Thanh Sơn trực tiếp đi lên trêm lầu, lưu cho bọn họ một bên mặt.
"Anh xuống dưới đây, tôi nói chuyện với anh đấy, ai cho về phòng, có còn quy củ hay không?!"
Tiếu Thanh Sơn dừng bước lại, từ phía trên nhìn xuống: "Có lời gì ở đây nói là được rồi."
Cố Học Hải vốn muốn gọi cậu lăn xuống, nhưng nhìn thấy cặp mắt sáng như tuyết kia, trong lòng đột nhiên xót xa, khí thế cũng giảm đi ba phần: "Muộn như vậy mới trở về, anh đã làm gì?"
"Liên hoan."
"Cùng ai?"
"Bạn học."
"Bạn học gì?"
Nghe lần chất vấn này, Cố Tử Xuyên trong lòng tối tăm cười rộ lên. Hắn gần đây nghe nói Lý Văn Thành cùng Tiếu Thanh Sơn rất thân cận, ngày hôm qua còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-my-nhan-phe-vat-nghich-tap/3750111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.