Lại trôi qua hai ba ngày Vân Như Hứa nhận được tin tức từ chim vàng anh.
Gặp qua tộc hồng hồ trên Kỳ Minh Sơn là một con báo đốm đã mở linh thức.
Vân Như Hứa tìm được con báo đốm đó ở rừng cây phía sau núi.
"Ngươi gặp hồng hồ ở đâu?"
Báo đốm vẫn chưa thể hóa thành hình người nhưng không trở ngại Vân Như Hứa nghe hiểu nó nói. Nó nằm dưới tán cây mài vuốt trên thân cây: "Không phải ta, là cha ta gặp qua."
Vân Như Hứa: "Cha ngươi đâu?"
"Cha ta không mở linh thức, đã sớm qua đời." Báo đốm nói: "Lúc cha ta còn nhỏ gần hang động của chúng ta từng có một ổ hồng hồ. Sau đó không biết là gặp phải thiên địch hay thợ săn, trong một đêm cả nhà hồng hồ biến mất. Lúc cha ta đi tìm họ chỉ thấy lông hồ ly đầy đất cùng vết máu, hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít."
Ánh mắt Vân Như Hứa trầm xuống: "Nói như vậy..."
"Họ chưa chắc đã chết, hồ ly rất thông minh sao dễ dàng chết như vậy" Báo đốm ngáp, tiếp tục nói: "Cha ta nói có lẽ họ đã trốn, dù sao từ đó về sao chúng ta không thấy được hồng hồ trên Kỳ Minh Sơn nữa."
Vân Như Hứa tạm biệt báo đốm về nhà, hiếm khi có lúc tâm phiền ý loạn.
Dù ổ hồng hồ kia sống hay chết, Lê Cửu muốn tìm được người nhà trên Kỳ Minh Sơn, chắc chắn không thể. Lời của báo đốm cũng nhắc Vân Như Hứa một chuyện, Lê Cửu là vì mở ra linh thức lại thêm cơ duyên xảo hợp hóa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/1797951/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.