Vân Như Hứa vô cùng không yên tâm.
Tiểu Mao Đoàn dính hắn từ nhỏ, trước kia gặp phải chuyện gì dù không nói cho hai cha cũng sẽ nói cho hắn biết.
Nhưng bé chưa từng đề cập vị bằng hữu này với hắn.
Tiểu Mao Đoàn không dối gạt hắn bất cứ chuyện gì có bí mật của mình, Vân Như Hứa đối với chuyện này như gặp kẻ thù.
Đệ đệ nhà mình hiếm khi kết giao bằng hữu ở bên ngoài nói chi là dẫn người xa lạ về nhà ngủ.
Rốt cuộc Lê Cửu là ai? Họ nhận thức thế nào? Quan hệ như thế nào?
Vân Như Hứa trằn trọc trên giường hồi lâu, nhìn chằm chằm xà ngang trên đầu, trong đầu đều là hồ yêu mê hoặc đệ đệ nhà mình, lừa sói con nhỏ không có chút đầu óc tới thần hồn điên đảo, ngu ngốc chạy theo người ta.
Như sư bá Tuấn Dịch bắt cóc bé năm đó.
Không được.
Tuyệt đối không được.
Vân Như Hứa ngồi dậy, trong phòng sáng lên, một con thỏ nhỏ màu xám nhảy xuống giường.
Thỏ xám nhỏ đã lớn cỡ thành niên, chỉ là đầu vẫn tròn cơ thể vẫn tròn, dáng vẻ không khác gì khi bé. Hai lỗ tai phủ lông trắng cụp sau đầu, nhìn qua chính là quả cầu lông màu xám.
Thỏ xám nhỏ không tiếng động đẩy cửa ra, nhảy tới phòng khách.Cửa phòng khách đóng chặt, thỏ xám nhỏ nhảy lên bệ cửa sổ, im lặng đẩy ra khe hở thò đầu vào nhìn.
Lê Cửu còn chưa ngủ.
Trong phòng đốt nên, thiếu niên hồng y ngồi dựa giường, không biết đang suy nghĩ gì.
Y rời Kỳ Minh Sơn hơn mười năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/1797949/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.