Toàn thân Bạch Đồ cứng đờ, mặt nhanh chóng nóng lên vô thức muốn trốn. Vân Dã nhanh chóng duỗi tay không nói gì cường ngạnh kéo người về.
Da dẻ nóng hổi cách y phục nóng hổi truyền tới, Vân Dã ôm Bạch Đồ bình tĩnh nói: "Mới vừa nãy sư tôn đang làm gì vậy?"
Bạch Đồ: "Không, không có..."
Vân Dã nghiêng đầu, ý cười trong mắt sâu hơn: "Sao không có, con mới thấy mà."
Sắc mặt hắn tự nhiên tay lại không chút an phận không ngừng có những động tác nhỏ chiếm tiện nghi, dáng vẻ nghiễm nhiên không chút sợ hãi như bắt được nhược điểm của Bạch Đồ.
Nhiệt độ trên mặt Bạch Đồ cũng nhanh đốt chính bản thân, trốn tránh nghiêng đầu lại không cẩn thận lộ ra lỗ tai đỏ bừng.
Vân Dã đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, tay dặt lên lỗ tai đỏ, nhẹ giọng hỏi: "Sư tôn từ khi nào học hư vậy, vậy mà thừa dịp lúc con ngủ lén chiếm tiện nghi của con?"
Bạch Đồ hơi run, ấp a ấp úng nói: "Ta không có, ta không....."
"Không có, vậy vừa rồi là ai hôn con?" Vân Dã cố ý nói: "Con rất hiếu kỳ, rốt cuộc là ai to gan dám chui vào tẩm điện Ma Quân động thủ động cước với con."
Hắn hơi dừng lại hỏi: "Sư tôn thấy là tiểu bại hoại nào không?"
Hắn càng nói như vậy, Bạch Đồ càng cảm thấy xấu hổ, y dúi đầu vào lòng Vân Dã, yếu ớt nói: "Đừng nói nữa..."
"Được, con không nói." Vân Dã thống khoái đáp ứng. Không đợi Bạch Đồ thở phào liền nghe ngườ nào đó bình tĩnh nói: "Vậy không bằng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/1797933/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.