Bạch Đồ ngủ không an ổn.
Cảm giác khô nóng đi theo như cái bóng, Bạch Đồ chỉ cảm thấy toàn thân lúc lạnh lú nóng vô cùng khó chịu.
Y như rơi vào vực sâu bóng tối, không có chỗ bám, chỉ có thể để mặc bản thân trôi nổi trong bóng tối vô tận. Đột nhiên có người chạm vào cánh tay y.
Cái chạm kia như suối ngọt làm dịu đi cơ thể khô nóng của Bạch Đồ, y vô thức dựa lại gần muốn gần khí tức kia hơn.
Xung quanh không còn là bóng tối nữa, một tia sáng chiếu từ xa tới, chiếu sáng thế giới họ đang đứng.
Bọn họ dường như đang ở trong một đám mây, trước mắt như có làn sương mờ ảo.
Nhưng rất nahnh trên người Bạch Đồ lại nóng lên, thế tới rào rạt, đã không phải chỉ đơn giản chạm vào là có thể trấn an. Y vô cùng khó chịu, khát cầu bức thiết như muốn ép điên y.
Y muốn....
Trong cơn mông lung có người ôm y vào lòng, cẩn thận hôn lên môi y. Thân thể họ vô cùng phù hợp, cảm giác thỏa mãn làm Bạch Đồ nhịn không được mà rên rỉ, y mở mắt ra, người nọ đúng lúc nhìn y.
Cặp mắt sâu sắc kia mang theo thâm tình y chưa từng thấy.
Bạch Đồ bật dậy, lồng ngực phập phồng kịch liệt, hoảng hốt thoát ra mộng cảnh kiều diễm.
Trên người dường như còn giữ lại xúc cảm nóng rực, khác với lần trong động Linh Hư, động tác của người trong mộng vô cùng ôn nhu như y là vật dễ vỡ.
Nghĩ tới đây, Bạch Đồ lại cảm thấy thân thể mình hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/1797901/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.