Vân Dã nhất thời ngây người, trái tim nhảy nhót kịch liệt gần như muốn bay ra khỏi ngực. Người tạo thành như vậy lại không chút tự giác, thấy hắn không phản ứng còn nhào lên người hắn, suýt nữa lăn xuống đất.
Tay chân Vân Dã luống cuống đỡ y:"Sư, sư tôn, người đừng...."
Bạch Đồ quỳ trên giường ngửa đầu nhìn hắn, đôi mắt ẩm ướt hờn giận:"Ngươi không muốn giúp ta."
"Con không phải..."
Bạch Đồ không để ý tới hắn. Sau khi uống say bản thân vốn nóng bức, vũ y lại quấn chặt khiến y hơi khó thở. Hai tay y tức giận nắm kéo vạt áo, nỉ non:"Tự ta làm..."
Xoẹt một tiếng, Bạch Đồ không khống chế tốt sức lực nên xé rách mảng lớn vạt áo.
Vân Dã:"..."
Người này là muốn mạng của hắn sao?
Huyết dịch toàn thân Vân Dã xông thẳng lên đại não, hắn hoảng loạn đè tay Bạch Đồ, mất tự nhiên nói:"Sư tôn đừng động, con.. con giúp người là được."
Bạch Đồ ngẩng đầu nở nụ cười với hắn:"Ngoan."
Bạch Đồ ngoan ngoãn nằm lại, Vân Dã hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng kéo vạt áo đối phương.
Trước đây hắn chưa bao giờ thấy Bạch Đồ mặc hồng y. Người nọ luôn là một thân bạch y lạnh như sương, trong trẻo lạnh lùng trác tuyệt, nghiễm nhiên không thú vị, nhưng cho đến hôm nay hắn mới hiểu được, cũng chỉ có màu trắng mới có thể ngăn lại phong tình trên người y.
Thay hồng y, dung mạo càng thêm sắc sảo. Cặp mắt đào hoa dịu dàng như nước hơi nhướng lên, làn da trắng tới trong suốt lộ ra từ hồng y bị xé, không nơi nào là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/156304/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.