Một đêm không mộng.
Sáng hôm sau, Bạch Đồ dậy vô cùng sớm.
Có lẽ là hôm qua thực sự mệt mỏi, Bạch Đồ ngủ một giấc an ổn nhất trong những ngày gần đây. Y sảng khoái vươn vai, ngón tay lại chạm tới một vật ấm áp.
Bạch Đồ mở mắt ra, gương mặt phóng đại của Vân Dã xuất hiện trước mắt y.
- ----!!!
Cuộc đời Tiên Quân cao lãnh luyện y thành thái sơn sụp đổ trước mắt cũng mặt không đổi sắc, suýt nữa thất bại vào thời khắc này. Y phản xạ có điều kiện lui về phía sau lại bị cánh tay bên hông ngăn cản.
Cũng may Bạch Đồ đúng lúc tỉnh táo, nhanh chóng bụm miệng, mới không thực sự cả kinh kêu thành tiếng.
Bạch Đồ mới ý thức tới, tường ánh sáng hôm qua bản thân bày ra không biết đã bị đánh phá từ lúc nào, giờ y lại đang nằm trong lòng Vân Dã, nhìn dáng vẻ này, phỏng chừng đã vượt qua cả đêm như vậy.
Bạch Đồ tỉnh hồn lại chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, che miệng cẩn thận nhìn sang Vân Dã, không dám thở mạnh.
Đôi mắt Vân Dã khẽ nhắm, hô hấp bằng phẳng, vẫn chưa tỉnh lại.
Bạch Đồ tỉnh táo hơn.
Giấc ngủ Vân Dã luôn không cạn, gần đây lại luôn khổ cực luyện công, nói không chừng ngủ còn sâu hơn y, căn bản không biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Bạch Đồ an ủi bản thân, chầm chậm đẩy cánh tay Vân Dã ra, trượt khỏi vòng tay hắn.
Như trút được gánh nặng, Bạch Đồ nãy giờ nín thở thở một hơi, khi ngước mắt lên lại đối mặt với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/156295/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.