Số Tám đến hơi muộn, cậu ta chờ đợi một cách ăn ý cho đến khi đội cứu hộ rời đi và mặt biển trở nên yên ả rồi mới xuất hiện. Cậu ta nhô nửa người ra, thả chiếc thang dây chông chênh xuống trước mặt. Cậu ta ra hiệu “nhanh lên” với Quý Tự rồi mới rụt vào.
Quý Tự vừa vào trong trực thăng đã được ném cho một chiếc khăn. Anh lau tóc bị sóng biển làm ướt, nhướng mày hỏi: “Ừm?”
Số Tám hiểu ý anh, cậu ta nâng độ cao máy bay, chuyển sang chế độ tự động lái, rồi quay người vịn vào lưng ghế nói: “Không phải tôi vội, Khoa Kỹ Siêu Não vừa cứu Người chăn nuôi về, đang trên đường đến. Việc Sai Mục xâm nhập diễn đàn để thay đổi nhiệm vụ này hơi quá đáng, đặc biệt là tôi còn là một trong những quản trị viên.”
“Vậy cậu định làm gì?”
“Đi rút dây điện của Khoa Kỹ Siêu Não, không cho chúng một bài học, chúng tưởng quản trị viên không làm gì à.” Số Tám hừ một tiếng, động tác chẳng có vẻ gì là vội vàng, cậu ta tăng tốc độ lên tối đa, hoàn toàn không sợ chế độ tự động lái sẽ đưa cả hai lao xuống biển. Cậu ta nhún vai: “Nhưng tôi là hậu cần, anh biết đấy, tôi giỏi điều động nhân sự và lập kế hoạch hơn.”
“Có cần giúp không?” Quý Tự bỏ khăn xuống, nhìn chiếc cốc giữ nhiệt vừa lúc đưa đến trước mặt, vẻ mặt kỳ quái. Anh nhấp một ngụm nước nóng, cố gắng kìm nén cảm giác kỳ lạ đó, mãi vài giây sau mới nhớ ra mình định nói gì: “Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-dong-vai-trong-trinh-gia-lap-phan-dien/4914940/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.