Vừa trải qua một cuộc chiến một đổi nhiều đầy cam go, Quý Tự đang bước đi trên đống đổ nát, mấy mảng tường đổ nát lộ ra khung sắt chắn ngang đường đi của anh. Quý Tự nhìn những đống đất cao hơn mình ở hai bên, dứt khoát lùi lại mấy bước, chống tay mượn lực trèo lên trên. Anh phủi mấy cái bụi bám trên quần áo, giẫm chân lên những mảnh đá vụn, gắng sức rút ra một đoạn thép dài nửa mét.
Trực diện với cuộc hỗn loạn quy mô lớn do chính mình gây ra, Quý Tự không hề gợn lên chút sóng lòng.
Nếu cứ mỗi lần gây chuyện mà anh lại phát biểu cảm nghĩ, thì chưa kể ông chủ tổ chức họp hành có phải là một thiên phú nghề nghiệp hay không, chỉ riêng khu vực bình luận của trình giả lập, sớm muộn gì cũng bị anh chiếm đóng.
Thực tế, khu vực bình luận chỉ còn lại những lời khen ngợi của Quý Tự với biệt danh mã hóa mặc định, ngay cả hai người chơi cũ ban đầu khóc thét “Chạy mau!” cũng đã biến mất. Lỗ Cây nói rằng họ đã chọn trở về thế giới thực, tài khoản bị hủy, những bình luận đã đăng cũng tự nhiên biến mất.
Quý Tự cố gắng hết sức để không đào sâu vào ý nghĩ đáng sợ ‘tất cả người chơi chỉ còn lại một mình anh’, nhưng một ý nghĩ khác thì anh không thể kiểm soát nổi —
‘Thật vô lý.’
‘Trò chơi của các cậu còn lén lút tự cho mình đánh giá tốt nữa à?’
Đối mặt với cuộc bạo loạn hiếm gặp này, không phải ai cũng thờ ơ. Khi Quý Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-dong-vai-trong-trinh-gia-lap-phan-dien/4914916/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.