Nghe tin vui này, phản ứng đầu tiên của cảnh sát Cục Quản lý là: “Thật hay giả vậy?”
Họ cực kỳ nghi ngờ, cho rằng đây lại là một lần “phát bệnh” của các tín đồ bị Bách Đạo Giáo Hội tẩy
não. Họ túm lấy viên cảnh sát, hỏi đi hỏi lại: “Anh chắc chứ? Hắn đồng ý rồi? Bọn tín đồ này lần nào
chẳng nhận tội thay, nghe mà tôi chỉ muốn quay về thời Trung cổ đốt giáo hội!”
Có người cười mắng: “Tỉnh lại đi! Với khả năng tuyên truyền của Bách Đạo, chắc chắn kết cục là hắn
đứng trước giá gỗ thiêu anh như kẻ bất kính thần linh.”
“Một con người thì thần linh cái gì.” Thiết bị nghe lén truyền tải rõ ràng cảm xúc lườm nguýt của người
này. “Thế nào? Kết quả thẩm vấn ra sao?”
“Đang thẩm vấn, tôi biết được nên ra báo cho các anh…”
Giọng nói dần xa, người đó có lẽ quay lại phòng giám sát theo dõi. Vương Cố lo lắng nhìn Quý Tự.
Chàng thanh niên chẳng biểu cảm gì, vẫy tay bảo anh yên tâm.
Quý Tự quay đầu, nở nụ cười an ủi: “Tôi đã gửi trước tài liệu cho tín đồ làm chăm sóc khách hàng. Nội
dung trò chuyện không thể chứng minh chúng ta từng giúp đỡ.” Anh dừng lại, trầm ngâm. “Nếu phải
tìm cách diễn đạt phù hợp, chi bằng nói hung thủ xảo quyệt, moi thông tin từ giáo hội vô tội, giết anh
trai rồi cố đổ tội cho người khác?”
Vương Cố nuốt lời phàn nàn suýt thốt ra. Trong từng chi tiết, anh vẫn cảm nhận được một cảm xúc chấn
động: “Rốt cuộc giáo chủ đã làm gì?!”
Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-dong-vai-trong-trinh-gia-lap-phan-dien/4914891/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.