Editor: Sứa Không Não
Sầm Nguyễn nhìn thiếu niên lớn hơn mình hai tuổi trước mặt, sắc mặt dần dần trở nên tái nhợt, nhưng lúc này không ai để ý đến biểu cảm của cậu, bởi tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Tang Cảnh Niệm.
Nhân vật chính thụ đứng trước đám đông, biểu cảm của anh ta lại quay trở lại vẻ điềm tĩnh, nở một nụ cười lịch sự, giọng nói trầm ổn và dễ nghe, khóe môi nở một nụ cười nhẹ, nhưng lời nói thốt ra thì chẳng dễ nghe chút nào.
"Xem ra tôi chưa từng gặp cậu nhỉ? Bây giờ hoạt động ngoại khóa ai cũng có thể tùy tiện tham gia à?"
Mọi người không khỏi hướng mắt về phía Sầm Nguyễn, chờ xem cậu sẽ phản ứng thế nào.
Sầm Nguyễn có thể phản ứng gì đây.
Cậu trông thấy nhân vật chính thụ là Tang Cảnh Niệm xuất hiện, đến mức ngây ngẩn cả người.
Thần sắc hoàn toàn trống rỗng, thậm chí đầu óc cũng trở nên đơ cứng, chỉ biết nhìn thẳng vào Tang Cảnh Niệm mà không nói lời nào.
Thu Ninh, vốn rất bênh vực bạn, không thể để Sầm Nguyễn chịu thiệt như vậy, liền giải thích ngay lập tức: “Tiểu Nguyễn là sinh viên của A Đại mà, chờ khi sức khỏe hồi phục hoàn toàn thì cậu ấy sẽ đi học thôi. Hơn nữa, nhiều người cũng mang bạn bè theo mà, càng đông càng vui.”
Câu này cũng không phải là nói dối. Lần này hoạt động ngoại khóa gần như là một buổi tụ họp nhỏ, dẫn vài người bạn đi cùng là chuyện bình thường, vừa được ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-de-duoc-gia-dinh-hao-mon-cung-chieu/3722508/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.