Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Nguyên Đồng đã ngồi trên rễ cây của một cây đại thụ vĩ đại hơn nửa ngày, hơn nữa trong lòng ôm cái chảo thường gặp ở thế kỷ 21 Trái Đất, nhưng mà đáy chảo cũng đã vặn vẹo một cách nghiêm trọng, một cái chảo rỉ sét.
Cô đến hành tinh Ural cũng được hai tháng, Nguyên Đồng đến mảnh rừng nơi cô đã tỉnh lại tìm được cái chảo đã xuyên qua cùng với cô dưới một đống lá mục, nhưng mà vì không được bảo quản gì cho nên khiến nó rỉ sét loang lổ.
Vết rỉ sét loang lổ như thế giống như bóng ma trong lòng cô, khiến cô cảm thấy khổ sở đến nghẹt thở.
Giờ khắc này, trong lòng cô áp lực nặng nề, hai tháng nay nhớ đến người nhà, sợ hãi với tương lai cùng với suy đoán rất có thể cô sẽ không thể trở về cố hương đều bộc phát vào lúc này, khiến cho cô nhanh chóng tỉnh táo lại ý thức được tình cảnh của mình vào lúc này. Chuyện này càng làm cho cô khó chịu, cả người giống như hư thoát, chỉ có thể yên lặng ngồi ngẩn người, hơi thở nặng nề.
“Chủ nhân, cô bé đã ngồi ở đó nửa ngày rồi. Trời cũng tối rồi, cậu không đi an ủi cô bé một chút sao?” Rickie vừa lật ‘hướng dẫn luyến ái ở tinh tế’ mới download được trên Tinh võng, vừa giật dây chủ nhân nó, “Cô bé có vẻ khổ sở như thế, thời điểm này chính là lúc giống đực nên ra tay, dùng nội tiết tố mê người của cậu đi mê hoặc năm giác quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cung-chieu-vo/2109921/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.