Trang Yến rời vào trầm tư, hồi lâu chưa nói. 
Tần Nhược Thủy nhích tới gần: "Em không bằng lòng?" 
Thà dùng những thứ đồ chơi không độ ấm không tình cảm kia còn hơn là để mình đến giúp sao? 
Trang Yến rũ đầu một cái, cậu chỉ đang cố nhớ xem rốt cuộc là Tần Nhược Thủy nói giúp mình khi nào, đúng là lời này nghe kha khá quen tai, hẳn là anh ấy đã từng nói với mình. 
Nhưng chuyện trọng đại thế này, nếu đối phương đã nói, tại sao mình không có một chút trí nhớ nào? 
Tần Nhược Thủy thấy Trang Yến vẫn không mở miệng, chỉ hửm một tiếng thật khẽ, âm cuối hơi móc lên cao, kéo theo một chút nghi hoặc, một chút chỉ trích. 
Chiếc hộp vẫn bị Trang Yến ôm vào lòng, cậu cúi đầu nhìn chữ viết bên trên, ở đó ngoài địa chỉ của cậu, còn có dòng lưu ý đồ dễ vỡ. 
Trang Yến không quyết định được trong khoảnh khắc, nguyên nhân không phải là do thời gian xác định quan hệ của bọn họ chưa dài, còn chưa tới một tháng, mà là do nếu để Tần Nhược Thủy giải quyết giúp mình, mình tất phải nằm bên dưới, cậu có một dự cảm mơ hồ, một khi lần này nằm dưới, sau này đừng mong có thể xoay người. 
Trang Yến thở dài đánh thượt trong lòng, tội nhiệt đại ca cá gây ra quá lớn, cậu nhấp môi, mở miệng hỏi Tần Nhược Thủy: "Chân tiên sinh có được không?" 
Tần Nhược Thủy oán thầm, ý Trang Yến là đang hỏi chân thứ mấy của hắn? 
Tuy nhiên hắn mà hỏi ra câu này thì hơi sụp đổ hình tượng, vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614342/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.