Trang Yến vừa nhấc mắt lên đã thấy Tần Nhược Thủy phía đối diện không biết mở mắt từ bao giờ, cặp mắt xanh thẫm vừa mơ màng vừa đa tình dưới ánh đèn mờ nhạt, Trang Yến làm như không có chuyện gì xảy ra mà chỉnh âm lượng thành im lặng, sau đó cất máy.
Chỉ mong vừa rồi Tần tiên sinh không nghe được điều gì.
Trang Yến đứng dậy, bước đến bên người Tần Nhược Thủy, nhẹ giọng hỏi hắn: "Tần tiên sinh ngài tỉnh ngồi à?"
Tần Nhược Thủy ngẩng đầu nhìn Trang Yến, nương theo ánh đèn mờ ảo săm soi xét nét cái người thèm khát này từ trong ra ngoài, kết quả chỉ thấy Trang Yến an tĩnh một bộ dạng thản thản nhiên nhiên.
Cậu ta nhìn Tần Nhược Thủy thản nhiên vô cùng, còn thản nhiên mà hỏi hắn: "Tần tiên sinh anh nhìn tôi vậy làm gì?"
Tần Nhược Thủy dời mắt, cúi đầu, suy nghĩ một hồi, cho ra kết luận, nhất định người trẻ tuổi này đã từng làm rất nhiều chuyện như thế, nếu không cậu ta không thể tìm ra đoạn clip nhanh đến vậy.
"Tôi muốn quay về." Tần Nhược Thủy trầm giọng nói.
Hình như tâm trạng của Tần tiên sinh thoắt cái tệ đi, Trang Yến không hiểu nguyên nhân, nhìn xe lăn cách đó không xa, hỏi Tần Nhược Thủy: "Cần tôi ôm ngài đến chỗ xe lăn không?"
Trang Yến thề với trời, cậu nói ra lời này không hề có ý định sờ soạng Tần tiên sinh tí nào, Tần Nhược Thủy không tiện đi đứng, mà xe lăn lại nằm tít bên thềm đá, nếu Tần tiên sinh ngại trải qua một đoạn đường lắc lắc lư lư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614294/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.