Trong thoáng chớp mắt, Trang Yến cảm giác nước biển bốn phía phút chốc tan đi, cậu vùng vẫy thoát khỏi địa ngục đau khổ, gió nhẹ lướt qua môi lưỡi cậu, mặt trời đã rạng, xuyên qua lớp mây đen đặc dày, xua tan hết thảy khói mù xám xịt trên thế gian. 
Cậu sẽ có một sinh mệnh mới. 
Nhưng trước khi giành được sinh mệnh mới, Trang Yến đã mất đi tất cả ý thức. 
Trong biển rộng vô tận vô biên, Tần Nhược Thủy kéo con người trọng thương xuống cung điện dưới đáy biển, đuôi cá to lớn màu bạc rẽ nước, vọc ra những gợn sóng lăn tăn bạc màu, vô số sinh vật dưới đáy biển ẩn nấp trong bóng tối, lặng lẽ nhìn chủ nhân vùng biển chằm chằm, mặc dù hắn đã đi qua rất xa, nhưng những sinh vật này vẫn không dám tùy tiện di chuyển. 
Bình thường, đại khái Tần Nhược Thủy sẽ không cứu nhân loại này, chẳng qua là hiện giờ bản thân hắn đang trong thời kỳ tìm phối ngẫu, rất nhiều lúc không hoàn toàn kiểm soát được hành động của mình, tâm trạng của hắn bị kỳ tìm phối ngẫu làm ảnh hưởng, thành ra nhu cầu gì đó tăng lên vô số lần so với thường ngày. 
Vả lại khi hắn nhìn thấy nhân loại này, cảm giác có hơi quen mắt, dường như đã từng gặp ở đâu, mặc dù trên mặt người này bầm bầm tím tím, nhưng ngoại hình cậu ta không thay đổi quá nhiều, Tần Nhược Thủy xưa nay luôn bắt bẻ diện mạo loài người, lúc này lại thấy bề ngoài con người này cũng xem như không tệ. 
Hắn nên kéo nhân loại này về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614277/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.