Tìm được Ian xong, Chris cho dùng kênh liên lạc khẩn cấp của quân đội truyền tin tới thủ đô tinh, thuật lại tình hình hiện tại, nhưng chưa trở về ngay được.
Hẳn đổ bệnh.
Thú nhân ít khi sinh bệnh, nhưng Chris tuổi đã khá cao, đã chịu kích thích rất lớn, còn cố chịu đựng tới tận giờ, dĩ nhiên không còn nổi nữa, sự tình tạm ổn, hắn liền gục ngã.
Mới đầu chỉ là uể oải thôi, nhưng rất nhanh cả người dều đau đớn mệt mỏi, đồng thời vài vết thương cũ cũng phát tác, bắt đầu sốt nhẹ.
Chris dù sinh bệnh nhưng vẫn chịu đựng được, dù sao Ian đang ngày đêm chăm sóc bên giường hắn.
Cảm giác được chăm sóc này thực hiếm có, phải biết rằng, thân là thú nhân, trước nay đều là hắn chăm sóc Ian chứ không phải y chăm sóc hắn.
Thậm chí ngay cả khi chăm sóc Ian... Hắn quá bận rộn, cho nên không có nhiều thời gian chăm sóc Ian, thậm chí đã lâu chưa từng ở chung.
"Em nấu canh, anh ăn một chút đi." Ian từ ngoài tiến vào, trên tay bưng một bát canh cá: "Con cá này cũng chẳng là giống gì, chỉ là đo thấy giàu dinh dưỡng, anh ăn nhiều một chút nha."
Thấy Ian, Chris nở nụ cười, đột nhiên nhớ lại thuở những ngày đầu gặp gỡ. Khi đó bọn họ chỉ là một cặp đôi bình thường, Ian nấu cơm cho hắn, sau đó...
Tài nấu nướng của Ian người máy có bắt chước thế nào cũng không tới, bọn họ lại bận rộn, dần dần đến cả Ian cũng không có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078733/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.