Áp trong lồng ngực Edgar, được Edgar mang ra ngoài, lúc đầu Thư Thư còn hối hận, cậu giả chết đâu phải để bị bắt đi đâu?
Nhưng qua một hồi, tâm trạng cậu liền thay đổi, thậm chí khắc chế không nổi dùng móng vuốt sờ sờ cơ bụng cơ ngực Edgar.
Cơ bắp sao mà đẹp thế không biết... Thư Thư sờ rồi sờ, có hơi xấu hổ.
Quân bộ thường không cho người ngoài ra vào, nhưng giờ không có chiến tranh, quản lý không nghiêm ngặt như vậy, hơn nữa hôm nay Edgar muốn xem lính mới thi đấu, chẳng hề liên quan tới chuyện cơ mật, dù có trực tiếp mang Thư Thư vào cũng được nữa, chớ nói chi cậu đã biến thành chuột đồng.
"Chờ chút nữa ta thả em trong túi, nếu em ngoan, ta sẽ dẫn em đi xem cơ giáp." Phi hành khí gần tới quân bộ, Edgar đỡ Thư Thư đang nắm quần áo mình ra.
Thư Thư ngồi trên lòng bàn tay Edgar, gật đầu liên tục.
Từ phi hành khí xuống, Edgar hướng thẳng tới cửa quân bộ, cùng lúc đó, máy quét hình của quân bộ tích tích" kêu lên.
"Điện hạ, trên người ngài có vật sống?" Thủ vệ canh gác kinh ngạc nhìn Edgar, thoạt nhìn không giống như mang đồ theo nha.
"Hôm nay ta dẫn theo một tiểu tử." Edgar vỗ túi trước ngực, Thư Thư nghe vậy, lập tức thò đầu ra cho người ta coi, trưng đôi mắt nhỏ thoạt nhìn ngây thơ vô số tội.
Binh sĩ kia lại kinh ngạc ngó Thư Thư, mở cửa lớn. Hoàng thái tử mang theo sủng vật đến quân bộ, thật khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078672/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.