Edgar quay đầu liền thấy biểu tình kinh dị của Ian, nhất thời bất đắc dĩ.
Bộ dáng này của hắn và Thư Thư, tựa hồ hơi mờ ám?
"Ta ra ngoài chờ các con." Ian nói, nhanh chóng đi ra, sau này dùng tay trái đập mạnh tay phải của mình.
Cho ngươi không gõ cửa này! Nhìn thấy thứ không nên nhìn đi!
Bất quá, nhi tử đây cuối cùng cũng coi như có người thích a...
Ian cảm thấy máy ngày nay không tới quấy rối quả thực vô cùng sáng suốt, tình cảm giữa á thú nhân và con trai y tiến triển thật nhanh chóng.
Thư Thư không biết Ian nghĩ gì, thậm chí còn không biết tự thế của mình rất không đứng đắn, kỳ thực nếu không phải con người đều mặc quần áo, với nhiệt độ trong phòng cậu muốn để thân thể trần truồng chạy khắp nơi kia!
"Hoàng hậu tới a! Chúng ta mau ra đón!" Thư Thư bò ra khỏi khoang mô phỏng, sau đó mới nhớ ra là mình không mặc quần áo, lập tức cầm lên thoải mái mặc vào.
Lúc trước ở chung đã không ít lần thay đồ trước mặt Edgar rồi, hiện tại chẳng ngại nữa.
Edgar vẫn cứng ngắc tại chỗ, sau đó không nói một lời rời khỏi phòng.
Đứng trước thư phòng, hắn hít sâu mấy hơi mới bình tĩnh lại được, sau đó liền buồn bực không thôi... Thư Thư thay đồ hoàn toàn không né hắn ra, bởi vì cảm thấy thú nhân với nhau không cần ngại sao?
Nghĩ tới đây, Edgar nhắm mắt hít hơi nữa, đi xuống lầu.
"Mẫu phụ, có chuyện gì vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078654/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.