"Justin, lại là ngươi." Thấy á thú nhân vào cửa, sắc mặt Frank có chút khó coi, nghiến răng nói: "Ta nghèo mắc mớ gì tới ngươi?"
"Ngươi nghèo không liên quan tới ta, nhưng là ngươi nghèo, lẽ nào không cho người ta nói?" Á thú nhân Julian kia là một á thú nhân cực kỳ xinh đẹp, mặt nhỏ tinh xảo, hai mắt thật to, cái mũi nhỏ nhắn, tướng mạo được thú nhân cực kỳ yêu thích, nhưng hiện tại đang ác ý nhìn Frank: "Quỷ nghèo, người như ngươi căn bản không nên xuất hiện ở học viện hoàng gia, làm bạn học với ngươi quá mất mặt."
"Ngươi..." Frank tức giận nhìn Julian, hắn biết Julian không ưa mình, nhưng không ngờ lại nói mình trước mặt người khác như vậy.
"Lẽ nào ta nói sai sao, quần áo ở đây còn mua không nổi, quỷ nghèo." Julian lại nói, đột nhiên liếc qua Edgar, cười nhạo nói: "Ha, đúng rồi, ngươi giò còn quen được một thú nhân đòi mua cả cửa tiệm cơ mà, chúc mừng nha." Là một thú nhân, mang á thú nhân tới đây mua đồ thì thôi đi, lại còn ra vẻ ta đây có tiền, thật nực cười, nhưng Frank cũng chỉ quen được dạng này mà thôi.
"Julian, ngươi chớ nói hươu nói vượn, thú nhân này không có quan hệ gì với ta hết!" Frank liếc qua Thư Thư, vội vã nói rõ – hắn không muốn bị cậu ấy hiểu lầm.
"Cho nên ngươi có quan hệ với á thú nhân từ quê mới lên này? Họ hàng nghèo kiết xác của ngươi đây a?" Julian lại nhìn Thư Thư.
Thư Thư không ngờ tự nhiên lửa lại bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078640/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.