Này sao giống lúc độ kiếp thế nhỉ? Thư Thư hơi rối rắm, lập tức nhớ ra điều gì, quay sang Edgar.
Nhìn chằm chằm rắn bự một hồi, Thư Thư chạy ra ngoài, nhìn mây đang thành hình xong, kích động kêu lên: "Lôi kiếp! Là lôi kiếp đó!"
Đám mây cuồn cuộn giữa trời kia nhìn hoàn toàn khác với mây bình thường, kia... Đó chính là lôi vân a!
Cậu biết lôi kiếp của đồ đệ sắp tới, nhưng sao lại nhanh như vậy a?
Đồ đệ, sắp biến thành người?
Thư Thư vừa mừng vừa sợ, mà Edgar đã ra ngoài, cùng Thư Thư nhìn xem.
Giữa bầu trời sao đột nhiên lại xuất hiện một đám mây đen lớn thế kia?
Edgar nhìn giữa đám mây đen thỉnh thoảng còn hiện điện quang, luôn có cảm giác sấm sét sắp đánh về phía phòng bọn họ.
"Rắn bự, ngươi sắp độ kiếp rồi, mau ra ngoài độ kiếp đi, ta ở đây chờ ngươi..." Thư Thư biết được nhiều thứ nhờ viên hồng ngọc, trong đó nói độ kiếp là việc của một người, để đạt hiệu quả tối đa, cậu nhất định phải rời đi.
Chỉ là, còn chưa kịp dứt lời, rắn bự đột nhiên dùng đuôi cuốn lấy cậu, sau đó trườn thật nhanh về phía chỗ trống trải xa xa.
Tiểu á thú nhân tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng Edgar không rảnh nghe nữa rồi – sấm sét trên trời sắp đánh xuống, hắn phải nhanh chóng đưa tiểu á thú nhân tránh đi.
Cuốn lấy tiểu á thú nhân, Edgar dùng tốc độ nhanh chưa từng thấy đưa cậu tới thao trường trống trải cách đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078616/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.