Editor - Beta: Nắng. 
*** 
Sở Hiêu Trần xem thật kỹ càng ký ức của 233, đặc biệt là lúc 233 cưỡng chế đưa Tạ Linh Dụ đến thế giới này. 
"Nhiệm vụ?" Sở Hiêu Trần không rõ ý tứ khẽ cười, ngón tay dừng lại ở chữ "Phục sinh" trên giao diện nhiệm vụ. 
Cảm giác bị xem sạch ký ức không dễ chịu chút nào, thân thể 233 xuất hiện vài tia lửa điện rẹt rẹt, hiện tượng này chỉ xuất hiện khi hệ thống bị thương. 
"Đi đi." Sở Hiêu Trần thấy nó như vậy thì lạnh nhạt ra lệnh đuổi khách. 
Không còn bị cản lại nữa, 233 một giây cũng không muốn lãng phí, lập tức rời khỏi nơi này, quay về bên cạnh Trần Đinh. 
Nó nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Trần Đinh, hơi hoài niệm chọc chọc mặt hắn. 
Trần Đinh không hề nhận ra, trái lại là bông hoa hướng dương Nhung Nhung bình thường rất lạnh lùng kia tỉnh lại nhìn 233. 
Nhung Nhung giống với chủ nhân của mình, rất nhanh nhạy nhận ra hệ thống của 233 đang bị thương và nỗi lòng bồn chồn không yên. 
Nó toả hương trấn an tinh thần, giúp 233 chữa thương. 
233 cúi đầu nói cảm ơn, cơ thể bé nhỏ nằm lên trên gối của Trần Đinh. 
Ký chủ, ngài mau khoẻ lại đi, nó nhủ thầm trong lòng. 
Tạ Linh Dụ nằm ngủ trong ngực Sở Hiêu Trần, hiếm khi mới có một giấc ngủ dài không mộng mị. 
Lúc anh tỉnh lại, Sở Hiêu Trần đang nghịch những ngón tay xinh đẹp của anh. 
"Sơ Sơ." Tạ Linh Dụ gọi Sở Hiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cham-soc-tieu-zombie/3424060/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.