“Kiểm tra đo lường, ở phía trước ngài mười mét tồn tại đạo cụ bay hơi hạng A: Cuồng dẫn. Đạo cụ này sẽ hấp dẫn zombie, khiến zombie nổi giận. Xin ngài hãy chú ý.”
Khi đèn vừa tắt, Sở Hiêu Trần liền ôm lấy Tạ Linh Dụ.
Cảm nhận được thân nhiệt Sở Hiêu Trần, lần đầu tiên khi Tạ Linh Dụ rơi vào bóng tối mà không hề sợ hãi.
“Sao ngươi lại ở đây?” Tạ Linh Dụ dò hỏi ở trong đầu.
“Nghe được ngài gọi tôi, 233 đã ngựa không ngừng vó chạy đến đây.” Trong giọng điệu công thức như vậy, không hiểu sao Tạ Linh Dụ có thể nghe ra một sự mệt mỏi bị che giấu.
“Ngựa không ngừng vó?”
“Xin lỗi, bởi vì lượng công việc quá nhiều, nhất thời không thể xử lý hết, mới dẫn đến việc tôi chậm trễ, xin ngài lượng thứ.” 233 quy quy củ củ xin lỗi.
“Vì đền bù sai lầm, tôi sẽ tặng miễn phí cho ngài chiếc “đèn ngủ vĩnh viễn không tắt” làm bồi thường, ngài thấy vậy có ổn không?” 233 máy móc dò hỏi.
Tạ Linh Dụ không nghĩ tới hệ thống 223 sẽ chủ động chọn bồi thường cho anh.
Đèn ngủ vĩnh viễn không tắt... Tạ Linh Dụ cảm thấy hứng thú.
“Ngoại trừ cái đèn này, còn có cái khác nữa không?” Tạ Linh Dụ không đồng ý ngay, hỏi lại.
“Trừ cái này ra, còn có “thuốc quân vương ngày ngày sênh ca” và “rễ cây tinh lọc không khí tự nhiên”, trong kho bồi thường chỉ có ba cái này, ngài chỉ có thể chọn một trong ba, ngài có muốn đổi không?” Hệ thống trả lời.
Hừm...
Tạ Linh Dụ trầm tư, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cham-soc-tieu-zombie/276680/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.