"Mẹ nó, tốt rồi!" Trên đường về câu lạc bộ, Akai hưng phấn lướt weibo: "Đội mình lên tới no 9 hotsearch luôn, thực tập sinh RX kia chắc hối xanh ruột ha? Không biết quản lý bên kia chỉnh đốn nó sao..."
May bên cạnh lạnh lùng nói: "Là 'jg sp LKG' no 9 hotsearch, không phải mày, OK?"
"Tao vui lây không được à!" Akai vỗ cái đét vào đùi "Thật ra lúc ấy tao muốn bỏ điện thoại xuống rồi, tao cảm thấy thua chắc luôn! Không ngờ đội trưởng không chết!"
Vạn Cách cười ngây ngô: "Anh cũng tưởng là thua. Hôm nay kích thích thật."
Trên xe vô cùng náo nhiệt, anh Hổ gọi cho tiệm lẩu để đặt bàn, quản lý Đặng liên hệ hoạt động quảng cáo sắp tới, Akai với Vạn Cách lướt weibo, May thì ngân nga. Dư Phương và Trì Túc ngồi chung ở hàng ghế cuối cùng, một ngẩn người, một ngủ, tự nhiên thành hai người yên lặng nhất cả xe.
Điều hòa mở hết công suất, Dư Phương đắp áo khoác đồng phục, hai tay đan chặt bên dưới, trong lòng bàn tay vẫn đổ mồ hôi.
Suy nghĩ của cậu dường như đã dừng lại ở khoảnh khắc dịch chuyển Trì Túc về nhà trong lần combat cuối. Đầu óc trống rỗng, cậu cứ vậy mà thắng, nhận phỏng vấn rồi ngồi lên xe của đội.
Mãi đến khi xe rời khỏi sân vận động được lúc lâu, cậu mới bắt đầu lo lắng.
Nếu như lần giao tranh cuối kia Trì Túc không giẫm trúng vệt sáng của cậu, bọn cậu sẽ thua. Mặc dù, thua thi đấu là chuyện rất bình thường, nhưng...
Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cau-ca-man/3588649/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.