Những người sống ở mạt thế đều phải vật lộn để sinh tồn, ánh mắt đau khổ và tuyệt vọng.
Nhưng trong mắt anh không có những thứ này, ngược lại còn có niềm vui và sự phấn khích, thần thái rạng ngời.
Giang Diệp nghe đến đây, đột nhiên có chút ngượng ngùng.
Tất nhiên là anh vui rồi.
Vất vả lắm mới tìm được người mình yêu, sao có thể không vui chứ? Chỉ là không ngờ niềm vui của anh lại không giấu được, thậm chí Tiêu Hòa đã phát hiện ra từ lâu.
Giang Diệp có chút kinh ngạc.
"Em biết lai lịch của anh, sao không giao nộp anh?"
Dù sao thì lúc đó bọn họ mới quen nhau không lâu, một người xuyên không đến từ thế giới khác, có giá trị nghiên cứu rất lớn.
Nhưng Tiêu Hòa không những không giao anh cho phòng nghiên cứu, cũng không tiết lộ thân phận của anh, thậm chí còn không lợi dụng lai lịch của Giang Diệp để mưu cầu lợi ích.
Nghe thấy anh nghi ngờ, Tiêu Hòa hơi cau mày.
"Anh coi tôi là cái gì vậy?"
Người yêu.
Giang Diệp suýt nữa thì nói ra, do dự hai giây, lại trả lời: "Kim chủ."
Anh tưởng rằng đây chính là câu trả lời mà Tiêu Hòa muốn, nhưng không ngờ cô lại không vui.
"Còn gì nữa?"
Giang Diệp vắt óc suy nghĩ.
"Đội trưởng."
Sắc mặt Tiêu Hòa lại khó chịu thêm ba phần, tiếp tục hỏi: "Ngoài ra thì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Giang Diệp thấy cô không vui, trong lòng càng thêm nghi hoặc, nghĩ mãi cũng không ra câu trả lời khác.
Đang do dự thì Tiêu Hòa có chút bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5068609/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.