Làm xong hết thảy, Tiêu Hào vẫn một mặt bình tĩnh.
"Được rồi, giờ thì hỏng rồi đấy."
Chiếc cano trôi nổi trên mặt biển bắt đầu từ từ chìm xuống.
"..."
Cả đám muốn khóc nhưng không có nước mắt, lắc lư bám vào lan can.
"Đội trưởng, sao chị không đợi mọi người lên bờ rồi mới đá?"
Tiêu Hòa: "Diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn chứ."
Nước biển vẫn không ngừng tràn vào từ lỗ thủng.
Thấy mọi người vẫn đang ngẩn ra, Tiêu Hòa nhắc nhở: "Nếu mọi người còn không hành động, lát nữa chỉ có thể bơi vào bờ."
Nghe vậy, mọi người mới phản ứng lại.
Có người múc nước, có người kéo cột buồm để kiểm soát phương hướng, mất khoảng nửa tiếng mọi người rốt cuộc cũng thành công lên bờ, chật vật ngã trên mặt đất thở hổn hển.
Thiết bị cảm ứng hồng ngoại trên bãi cát phát ra tiếng báo động.
Chưa đầy một phút, mấy bảo vệ nhanh chóng xuất hiện, vây chặt lấy bọn họ.
Người đứng đầu lên tiếng quát lớn:
"Đây là nhà máy của Quang Minh Sinh Vật, không có sự cho phép thì không thể xâm nhập bừa bãi!"
Tiêu Hòa giải thích: "Chúng tôi là du khách đang nghỉ dưỡng gần đây, lúc ra ngoài chơi thì cano đ.â.m phải đá ngầm bị hỏng, không còn cách nào đành phải tạm thời vào bờ, có thể cho chúng tôi nghỉ chân ở đây rồi tìm cách liên lạc gọi người đến đón được không?"
Nghe vậy, bảo vệ quan sát cẩn thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Ngoài Tiêu Hòa ra, những người còn lại thực sự rất chật vật, mồ hôi và nước biển làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5066516/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.