Cũng không biết Tiêu Hòa đang nghĩ gì, đã nói sẽ lái xe nhưng cô lại không chịu, nhất quyết phải chạy bộ.
Từ địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc đến công ty, ít thì cũng phải mười cây số, cô ấy chạy kiểu gì? Cho dù là vận động viên điền kinh Usain Bolt đến thì cũng không nhất định có thể làm được, một cô gái nhỏ như Tiêu Hòa, cho dù có nhanh đến mức nào thì có thể nhanh bằng xe được sao?
Đang nghĩ thì cánh cửa hậu trường đột nhiên bị người ta mở tung ra.
Tiêu Hòa xách bàn điều khiển âm thanh nặng trịch bằng một tay, mệt mỏi đứng ở cửa, ánh mắt sắc bén.
"Tôi về rồi."
Tất cả mọi người đều giật mình.
"Sao cô về nhanh thế?!"
Họ nhìn đồng hồ, kinh ngạc phát hiện giờ mới chỉ trôi qua 35 phút.
Còn nhanh hơn cả lái xe!
Tiêu Hòa thực sự đã chạy bộ về sao?
Là bay về à?
Mọi người kinh ngạc nhìn cô, Tiêu Hòa đã nhanh chóng cầm bàn điều khiển âm thanh bước vào, nghe thấy tiếng truyền ra khu vực sân khấu, cô nhíu mày.
"Tống Phi Quang đã lên sân khấu rồi à?"
Nhạc sĩ chịu trách nhiệm lên kế hoạch vội vàng nói: "Đúng vậy, sau khi cô vừa đi không lâu, khán giả bắt đầu làm loạn, xảy ra giẫm đạp, Tống Phi Quang lo lắng sẽ có người bị thương nên đã lên sân khấu trước, an ủi cảm xúc của khán giả."
"Không có nhạc đệm sao?"
"Có một người hát bè, nhưng chúng tôi cũng không biết là ai."
Nghe vậy, Tiêu Hòa nghi ngờ quay đầu nhìn các nhân viên công tác xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5061345/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.