Anh Kiếm xem lướt qua một lượt, mắt đều sáng lên.
"Cậu mất bao lâu để viết xong bài này?"
Cố Thao lắc đầu, trên mặt mang theo vẻ tự hào nói: "Hai ngày, thời gian gấp gáp, có thể có một số sai sót, phiền thầy giúp em xem qua."
"Hai ngày!"
Anh Kiếm đã bị con số này làm cho kinh ngạc.
Hai ngày có thể viết xong một bài hát!
Thiên tài!
Anh ta quả thực đã phát hiện ra một thiên tài!
Tiêu Hòa nhận lấy bản nhạc.
Cô không hiểu nhạc phổ ,nhưng có một câu trong lời bài hát đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của cô.
Thế giới hai mét vuông, không ngăn được tình yêu và niềm vui.
Không biết tại sao, vừa nhìn thấy câu này, trong đầu cô đã hiện lên hình ảnh căn phòng chứa đồ mà Tống Phi Quang đang ở, có vẻ cũng chỉ khoảng hai mét vuông.
"Bài hát này là do cậu viết sao?" Tiêu Hòa hỏi.
Cố Thao ngẩn người, sau đó lập tức gật đầu.
"Là do chính tay em viết!"
Tiêu Hòa quan sát kỹ lưỡng biểu cảm trên khuôn mặt của cậu ta, anh Kiếm ở bên cạnh thấy vậy liền hỏi: "Sao vậy? Có chỗ nào không ổn sao?"
Tiêu Hòa khẽ lắc đầu.
"Không có gì, em chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi. Chỉ là cảm thấy bài hát này và bài "Vực Sâu" trước đó có phong cách hoàn toàn khác nhau, Cố Thao, cậu lấy cảm hứng gì để viết bài hát này vậy?"
Nghe vậy, Cố Thao rõ ràng sững sờ trong giây lát.
"Là... là vì tâm trạng tốt, vui vẻ nên viết ra thôi."
Đơn giản vậy sao? [Truyện được đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5056631/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.