Cô bé đứng đầu tiên buộc tóc đuôi ngựa, tay còn dắt một đứa trẻ hai ba tuổi.
"Đợi lương thực, đợi quần áo, đợi bánh ngọt, đợi rất nhiều quà!"
Nói đến cuối cùng, cô bé vui vẻ dang rộng hai tay, mắt đầy mong đợi.
Tiêu Hòa ngẩn người.
"Ai nói với các em là có quà?"
Cô chưa từng nghe nói đến chuyện này.
"Là Tiểu Nam và Tiểu Bắc ạ."
Cô gái chỉ tay về phía Hạ Tri Nam và Hạ Tri Bắc, vui vẻ nói: "Các bạn ấy nói, chỉ cần quay xong quảng cáo là có thể nhận được rất nhiều đồ, có quần áo, có gạo và mì, sau này không còn phải lo không có cơm ăn nữa."
Cả đoàn làm phim nghe vậy, lập tức quay đầu nhìn về phía hai anh em.
Hạ Tri Bắc và Hạ Tri Nam đều ngơ ngác.
"Đúng rồi ạ."
"Chị Tiêu Hòa nói, đợi quay xong quảng cáo sẽ có người quyên góp đồ, sẽ có rất nhiều quà được gửi đến, các bạn nhỏ ở đây sẽ không phải chịu khổ nữa."
Nghe vậy, sắc mặt của mọi người trở nên khó xử.
Thảo nào mấy ngày nay, bọn trẻ trong làng luôn tích cực giúp đỡ, vừa khuân vác đồ đạc lại vừa nấu cơm.
Không ngừng giúp đỡ còn luôn miệng hỏi bao giờ thì quảng cáo quay xong.
Thì ra, chúng đang chờ chuyện này.
Tào Chính Bình cau mày nói: "Nói thì đúng, nhưng không phải quay xong là có ngay được. Bây giờ chỉ mới quay xong một phần, còn chưa xử lý hậu kỳ, ít nhất phải đợi đến khi phát sóng một thời gian sau mới có thể có người quyên góp."
Hạ Tri Bắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5046984/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.