Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tri Nam nhăn nhó, biểu cảm hoảng sợ càng rõ ràng.
Ngày hôm sau, chương trình vẫn ghi hình như thường lệ. Tiêu Hòa vừa mới đến hiện trường thì đã nhanh chóng để ý xung quanh.
Lúc này, Thi Ánh Đan đang ngồi trước gương trang điểm, vẻ mặt chăm chú dặm phấn nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Hạ Tri Nam đâu cả.
“Tri Nam đâu rồi?” Tiêu Hòa nhíu mày hỏi.
Nghe vậy, Thi Ánh Đan như sực tỉnh, quay đầu nhìn xung quanh, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi. Lông mày cô ta càng nhíu chặt hơn, giọng nói có chút khó chịu:
“Hôm nay sao thế này? Bình thường ngoan lắm, giờ còn chưa xuống.”
Cô ta lẩm bẩm, tiếp tục trang điểm, nhưng trong mắt lộ ra chút nghi hoặc. Đúng lúc này, cửa cầu thang mới khẽ mở, một cái đầu nhỏ nhắn với mái tóc hơi bù xù thò ra.
“Mẹ... mẹ gọi con ạ?”
Giọng cậu bé nhỏ như tiếng muỗi kêu, đôi mắt tròn xoe ngập ngừng nhìn xung quanh, trong ánh mắt lộ ra một chút sợ hãi và dè dặt.
“Sao giờ mới xuống? Mọi người đang đợi con đấy.” Thi Ánh Đan liếc mắt một cái rồi lại tiếp tục trang điểm, chẳng buồn quan tâm thêm.
“Con xin lỗi.”
Hạ Tri Nam rón rén đi xuống cầu thang, dáng vẻ cẩn thận như sợ làm phiền người khác. Hai tay cậu bé nắm chặt vào nhau, các ngón tay vô thức siết lại. Khi xuống đến bậc cuối cùng, cậu ngẩng đầu liếc nhìn thoáng qua những người xung quanh, rồi lập tức cúi đầu, dáng vẻ sợ sệt.
“Nhanh đưa cậu bé qua đây, sắp bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5038265/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.