Quảng trường nằm ở trung tâm càng là nơi tập trung đông đúc.
Bất kể nam nữ già trẻ ều đi thành từng nhóm hai ba người, vừa hóng gió vừa trò chuyện.
Ngoài mấy đứa trẻ chạy nhảy nô đùa, bên rìa quảng trường còn có hai nghệ sĩ đường phố đang trình diễn, tiếng hát trong trẻo truyền đi rất xa, thu hút không ít người đi đường dừng lại xem.
Tiêu Hòa dẫn Triều Nhan đi tẳhng đến trung tâm quảng trường, quan sát những người xung quanh.
Triều Nhan mặc một chiếc áo khoác dày, tò mò ngó nghiêng.
"Chúng ta đến đây làm gì ạ?"
Tiêu Hòa không trả lời, mà hỏi ngược lại: "Khoảng thời gian cô không lên sân khấu, các kỹ năng cơ bản vẫn còn chứ?"
Triều Nhan nghi hoặc trả lời: "Ngày nào em cũng tập."
Mặc dù nửa năm trước vì lý do sức khỏe mà cô ấy không còn lên sân khấu biểu diễn nữa, nhưng ý định muốn nhảy múa vẫn không thay đổi.
Mỗi sáng thức dậy, cô ấy đều tập luyện các kỹ năng cơ bản vài lần, việc học các động tác múa cũng không dừng lại.
Tiêu Hòa gật đầu, chỉ vào quảng trường đông đúc trước mắt:
"Hôm nay, nhiệm vụ của cô là múa một điệu múa ở đây."
"Nhảy ở đây?!"
Triều Nhan kinh hoàng mở to mắt, sợ hãi nhìn những người xung quanh.
"Nhưng, ở đây có rất nhiều người đang xem..."
"Trước đây trên sân khấu không phải còn có nhiều người hơn sao?"
"Trước đây là trước đây, bây giờ không giống..."
Cô ấy cúi đầu nhìn mình, vẻ mặt nhút nhát.
Bây giờ cô ấy không giống như trước đây.
Phan Hồng đã nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5037365/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.