Nhưng vì những tình nguyện viên này hầu hết đều là dân làng gần đó, có chút nhút nhát, chỉ nói vài câu đơn giản rồi vội vã lên đường.
Bốn người trong đội của Tiêu Hòa đều là tình nguyện viên, đủ cả nam nữ già trẻ, vừa vào núi đã căng thẳng bật đèn pin, không ngừng quan sát rừng cây đen kịt.
Ánh đèn pin trải rộng, nối thành một đường thẳng, trật tự tiến về phía sâu trong Đăng Lâu Sơn.
Đi đầu là một người đàn ông trẻ tuổi ngoài hai mươi, tên là Ngụy Đồ.
Cổ áo chiếc áo khoác đen dựng lên, che mất hơn nửa khuôn mặt, đeo khẩu trang và mũ, cả người cao gầy giống như một cây tre.
Những người khác vào núi, vì xung quanh tối đen mà đều biểu hiện có chút căng thẳng, nhưng anh ta lại đi rất nhanh, nóng lòng muốn chạy vào trong.
Nếu không phải Tiêu Hòa gọi anh ta hai tiếng, bảo anh ta đừng tách đội thì Ngụy Đồ có thể đã chạy mất dạng.
Sau khi bị gọi lại, anh ta quay đầu lạnh lùng nhìn Tiêu Hòa.
Ngụy Đồ bọc mình trong bộ đồ đen, nhưng làn da lại trắng bệch xanh xao, trong khu rừng tối đen như mực trông giống như chỉ có một khuôn mặt lạnh lẽo lơ lửng giữa không trung.
Anh ta vừa quay đầu đã dọa cho cô gái tên Lệ Lệ đi bên cạnh Tiêu Hòa hét lên một tiếng, ôm chặt lấy cánh tay Tiêu Hòa, suýt nữa treo cả người lên cô.
Cô ấy run rẩy nói: "Chị Tiêu Hòa, em sợ quá."
"Bây giờ còn chưa xa điểm xuất phát, cô có thể về nghỉ trước, phần còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5034899/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.