Tiêu Hòa nhìn những người trong ảnh, có thể tưởng tượng lúc đó ông chắc hẳn rất hạnh phúc.
Lúc đó ông Chu thực ra tuổi tác cũng không lớn lắm, có lẽ ông còn định sau này sẽ cùng William bầu bạn đến già ,nhưng vì sự xuất hiện của Chu Hạo mà giờ đã tan thành bọt biển, âm dương cách biệt.
Ngày mai và tai nạn, không bao giờ biết điều nào sẽ đến trước.
William nhẹ nhàng đặt hoa xuống, đi đến cọ cọ vào bia mộ, tai áp chặt vào, cái đuôi sau lưng vẫy qua vẫy lại, dường như đang mong đợi chủ cũ có thể giống như trước kia đưa tay xoa đầu nó.
Nhưng bây giờ, không còn đợi được nữa.
Một lúc sau, một bàn tay đưa tới, nhẹ nhàng xoa tai nó.
William quay đầu phát hiện là Tiêu Hòa, ư ử hai tiếng, lại vẫy đuôi quay về, dựa chặt vào bên cạnh cô.
Tiêu Hòa nhìn bức ảnh trên bia mộ, nghiêm túc nói:
"Cụ ơi, sau này cháu sẽ chăm sóc William thật tốt, sẽ không để nó bị tổn thương nữa, cụ yên tâm nhé."
Trong ảnh nắng rất đẹp, cũng giống như bây giờ.
Gió thổi lá cây phát ra tiếng xào xạc, dường như đang đáp lại lời Tiêu Hòa.
Đứng trước bia mộ rất lâu, Tiêu Hòa mới vẫy tay.
"William, chúng ta về thôi."
William lưu luyến không rời vòng quanh bia mộ, nhìn khoảng không sủa hai tiếng, cuối cùng mới nhảy tưng tưng chạy về phía Tiêu Hòa, cùng nhau rời đi.
Vừa lên xe, Tiêu Hòa đã nhận được tin nhắn anh Kiếm gửi đến.
[Kết quả xét xử đã chính thức công bố, em lên mạng xem chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5019579/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.