Tiêu Hòa nghe vậy, khóe môi hơi cong lên, đôi mắt lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống ông ta, tràn đầy sự khinh thường đối với lời nói này.
"Không phải tất cả mọi người đều giống như ông."
Chu Hạo nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với đôi mắt lạnh lẽo của cô, trong nháy mắt bị chấn động.
Trước đây mỗi lần gặp mặt, Tiêu Hòa đều tỏ ra rất dễ nói chuyện, ngay cả khi trước đó ở tòa án đưa William đi, cô cũng không từ chối.
Vì vậy, Chu Hạo vẫn luôn cho rằng, cô là một người đại diện rất dễ bắt nạt.
Mãi đến bây giờ, ông ta mới dần nhận ra suy nghĩ của mình nực cười đến mức nào.
Hoàn toàn sai lầm.
Nếu người trước mặt này dễ bắt nạt thì bây giờ ông ta đã không ở trong đồn cảnh sát.
"Nếu vậy, tại sao cô nhất định phải tranh giành với tôi?"
Tiêu Hòa vuốt ve tai William, nhàn nhạt nói: "William là nghệ sĩ của tôi, là ch.ó của tôi, ông đã giẫm phải ranh giới của tôi."
Cho dù là trước đây ở mạt thế hay là bây giờ, không ai có thể cướp người từ tay cô.
Cho dù là zombie đến, cũng phải cân nhắc đôi phần.
Ngay từ lần đầu tiên ông ta bước vào Giải Trí Lam Tinh định mang William đi, hoặc sớm hơn là từ lần đầu tiên ông ta có ý đồ xấu với William và Chu Kiến Quốc, đã định sẵn kết cục như hiện tại.
Cho dù là người của cô hay là ch.ó của cô, Tiêu Hòa đều không thích họ bị bắt nạt.
Tiêu Hòa nói, ánh mắt trở nên lạnh lẽo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5019575/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.