Ngay cả tiếng lẩm bẩm cũng được ghi lại.
Lúc này, William đột nhiên quay người, đứng ở cửa bếp, cơ thể thẳng đờ, hơi nghiêng đầu nhìn thứ trong tay Tiêu Hòa, dường như đang thắc mắc tại sao ở đây lại có giọng nói của chủ cũ.
Tiêu Hòa vẫy tay với nó, bế William vào lòng, rồi bắt đầu phát tệp tiếp theo.
"Lần này chắc không có vấn đề gì rồi nhỉ... khụ khụ... Mỗi ngày phải ăn uống đàng hoàng, William mới có thể lớn nhanh, lúc ông không ở nhà, cháu không được phá nhà đâu đấy."
William dựng thẳng tai, chăm chú lắng nghe, mỗi khi phát xong một đoạn ghi âm, nó lại phấn khích vẫy đuôi, phát ra tiếng gừ gừ.
Có lẽ ông Chu không quen dùng máy cho ăn tự động nên đã ghi lại rất nhiều âm thanh rời rạc, Tiêu Hòa nghe từng đoạn một, cho đến đoạn cuối cùng:
"William ăn ngoan nhé, ở nhà đợi ông, ông sẽ sớm về thôi..."
Ghi âm đến đây, dừng lại vài giây, ngay sau đó truyền đến một thông tin khác.
"Ai cho anh vào đây? Ra ngoài! Tôi sẽ không cho anh vay tiền nữa!"
Giọng ông Chu đột nhiên trở nên lạnh lùng, giận dữ.
Còn giọng nói kia, Tiêu Hòa lại vô cùng quen thuộc.
"Chú, chú không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu chứ? Bản thân chú ở biệt thự đẹp như vậy, còn để cháu không có miếng ăn, chú giữ nhiều tiền như vậy để làm gì? Đợi chú c.h.ế.t, không phải tất cả đều là của cháu sao? Giờ đưa cho cháu, chẳng phải cũng như vậy sao?"
"Cho dù tôi có c.h.ế.t, tôi cũng sẽ không đưa một xu nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5017357/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.