Là fan hâm mộ của anh, Từ Nhất Chu thỉnh thoảng sẽ liên lạc với Giang Diệp.
Đôi khi là hỏi về album, đôi khi là hẹn ăn cơm ,nhưng lần này tin nhắn gửi đến lại có chút kỳ lạ.
Từ Nhất Chu: [Giang Diệp, anh và đội trưởng chơi lớn như vậy rồi à?]
Giang Diệp chả hiểu gì.
[Chơi gì?]
Từ Nhất Chu: [Tôi vừa nghe nói, trong điện thoại của đội trưởng có ảnh bán khỏa thân của anh, ngày nào ăn cơm cũng xem, là anh chụp cho chị ấy sao?]
Giang Diệp nhìn tin nhắn trên điện thoại, trợn tròn mắt, kinh ngạc.
Ảnh bán khỏa thân sao?!
Anh đúng là đã chụp rất nhiều ảnh cho Tiêu Hòa, nhưng mỗi tấm đều ăn mặc chỉnh tề, tuân thủ quy tắc, khi nào thì chơi lớn chụp ảnh kiểu đó? Giang Diệp: [Tôi không chụp…]
Từ Nhất Chu: [Tôi đoán anh không biết, chắc chắn là đội trưởng chụp lén! Chị ấy chụp lén ảnh hở hang của anh, ý này còn không rõ ràng sao?]
Giang Diệp bây giờ đầu óc ong ong, từ lúc nhìn thấy bốn chữ ảnh bán khỏa thân đã ngừng hoạt động.
[Ý là sao?]
Từ Nhất Chu: [Đội trưởng chắc chắn là thích anh.]
Câu nói này giống như mang theo một loại ma lực nào đó, trong nháy mắt khiến trái tim Giang Diệp đập nhanh, mặt nóng bừng.
Từ Nhất Chu phân tích rất có lý.
[Việc đội trưởng nhìn ảnh của anh ăn cơm là vì màu sắc quần áo giống với đồ ăn, có thể ăn kèm, nhưng nếu là ảnh không mặc quần áo, hay ảnh khỏa thân, tại sao chị ấy lại xem mãi?]
Giang Diệp nghe xong mặt đỏ bừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5017098/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.