Năm năm trước Giang Diệp đã xông pha trong giới âm nhạc, từ một người mới, anh đã chiến đấu liên tục để trở thành đỉnh lưu, từng chứng kiến vô số cuộc đấu đá ngầm, sau đó thành công lui về hậu trường, cũng đã trải qua rất nhiều thất bại và áp bức, cuối cùng mới có được ngày hôm nay.
Anh không hề ngây thơ chút nào.
Lần đầu tiên bị người khác khuyên bảo như vậy, Giang Diệp có hơi bối rối.
"Cái gì?"
Tiêu Hòa còn tưởng anh quá ngây thơ nên không hiểu, bất đắc dĩ, đành nói: "Thôi, anh không cần lo lắng, có tôi ở đây, nguy hiểm nào cũng không thể làm hại anh được."
Cô là một người rất bảo vệ thức ăn.
Nghĩa đen.
Giang Diệp nghe vậy, hỏi: "Có thể có nguy hiểm gì?"
"Rất nhiều."
Tiêu Hòa ngẩng đầu nhìn mặt anh: "Đặc biệt là một chàng trai trẻ đẹp như anh, nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mình. Họ không giống tôi, tôi chỉ cần nhìn thôi là được, nhưng có người sẽ động tay động chân."
Đặc biệt là ở mạt thế, người như Giang Diệp chính là một miếng mồi ngon.
Những người khác không chính trực như cô.
Nghe vậy, Giang Diệp đầu tiên là sửng sốt, sau đó nụ cười trên mặt từ từ nở rộng, không nhịn được cúi đầu cười.
"Cảm ơn, tôi sẽ chú ý."
Anh có vẻ rất vui vẻ, cười một lúc, thấy trong bát của Tiêu Hòa vẫn là cơm trắng, hôm nay cô vẫn không mua một món ăn nào.
"Cô không ăn thức ăn sao?"
Có vẻ như mỗi lần ăn cơm cùng anh, Tiêu Hòa đều không mua thức ăn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/4944775/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.