Đầu tháng Hai, Nghiệp thành.
Trăng khuyết chiếu rọi đường phố yên tĩnh, sương phủ đầy đất. Gian hàng hai bên đều đóng kín mít, gió thổi đèn lồng đỏ dưới những mái hiên lung lay trái phải, ánh đèn lập lòe, tựa như cánh bướm đang lay động.
Một phu canh lớn tuổi gõ chiêng đồng cũ trong tay, chậm rãi lê bước. Lão vừa đi, vừa lớn tiếng thét to: "Trời khô vật hanh, cẩn thận củi lửa!"
Vừa dứt lời, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Phu canh quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu nữ vẻ ngoài thanh tú chạy về phía lão. Thiếu nữ thần sắc hoang mang, búi tóc rơi rớt, vạt áo trắng thuần dính không ít bùn đất.
Hai tay nàng gắt gao ôm một hòm gỗ hỏng. Trên mặt hòm dính đầy bùn đất bẩn thỉu, như thể vừa mới được đào lên.
Phu canh nhận ra thiếu nữ chính là tiểu thư của Y quán Giang gia, tò mò hỏi một câu: "Giang tiểu thư, đã hơn nửa đêm, vội vã như vậy là muốn đi đâu?"
Giang tiểu thư tựa như không nhìn thấy phu canh, trực tiếp chạy qua người lão.
Phu canh kỳ quái nói: "Hơn nửa đêm, Giang tiểu thư chạy ra ngoài làm gì?" Lão dùng ống tay áo chà lên mặt chiêng, gõ xuống, hô khẩu lệnh rồi đi sâu về nơi tối tăm.
Mà một bên khác, Giang tiểu thư chạy đến cửa nhà. Nàng thở hổn hển, hốt hoảng nhìn ngó xung quanh, xác định không ai ở sau, mới giơ tay gõ cửa.
Nàng gõ cửa vô cùng gấp gáp, cũng rất lớn tiếng.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-bat-yeu-dang-hoang/2911765/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.