Hàn Thừa Triết nhắm nghiền mắt lại. Phải chăng vì gió đêm đã làm cho mắt hắn xót đến thế? Bỗng dưng, hắn nhận ra có một ánh nhìn nóng bỏng đang chiếu thẳng vào mình. Một tia ngọt ngào dâng lên trong lòng xui hắn lại mở mắt ra. Nàng đang nhìn hắn chăm chú, không một chút bối rối khi bị hắn bắt gặp.
– Mới không gặp bệ hạ hai tháng mà bệ hạ thay đổi lớn quá…- Giọng nàng nghèn nghẹn- Liệu có một ngày… thần không thể nhìn thẳng vào mắt bệ hạ để nói chuyện, hoặc là, không thể đứng cạnh bệ hạ như thế này chăng?
Câu hỏi của nàng làm hắn muốn phát điên. Sự thể ra nông nổi này không phải vì nàng sao? Hắn nén lửa lòng đang âm ỉ cháy, nhếch miệng cười, đáp:
– Phải! Một khi trong lòng ta có hình bóng người khác, không còn tâm trí nghĩ về ngươi nữa thì ngươi… ngươi đối với ta chẳng là gì cả!
– Thần… hiểu!- Khác xa tưởng tượng của hắn, nàng bình tĩnh gật đầu và tầm mắt lại hướng về phía xa.
Hắn hít sâu để làm mình trấn tỉnh. Hắn không nghĩ sẽ dùng bạo quyền ép nàng trở thành của hắn. Tại sao trái tim nàng lại gỗ đá như thế? Nếu là người thường, ắt phải cảm động vì chân tình của hắn lâu rồi mới đúng!
Nhớ lại hôm ở ngự thư phòng, hắn còn không tin nổi mình lại thốt ra những câu kinh thiên động địa đó. Từ một kẻ luôn ép mình sống bằng lý trí hắn lại vì tình mà hành động thiếu suy nghĩ. Nhất là, hắn vừa mới lên ngôi, rất cần củng cố quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-da-thao/81198/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.