Khi nàng mở mắt ra lần nữa, hai tuần đã trôi qua. Nghe cung nữ báo lại, hắn lên ngôi được toàn dân ủng hộ. Dưới ách thống trị bạo quyền và tội lỗi giết anh đoạt ngôi của hoàng thúc thì một tân vương đối nhân xử thế hòa ái, thấu tình đạt lý, anh tuấn phi phàm, huyết thống chính tông như hắn được mọi người trông chờ còn hơn nắng hạn trông mưa. Nàng đối với việc này hoàn toàn không lạ lẫm. Vì đó là hắn mà!
Chỉ có một việc siêu bất ngờ, nàng chưa từng mơ tưởng đã xảy ra. Lúc hắn đến thăm nàng, vẻ mặt hắn tràn ngập vui mừng, mồ hôi đọng một lớp mỏng trên trán như thể hắn đã chạy đến rất vội. Hắn mỉm cười ngây ngốc nhìn nàng và thì thầm:
– Ngươi rốt cuộc cũng tỉnh lại! Có biết ta đã nghĩ gì trong lúc ngươi bất tỉnh không?
– Thuộc hạ… thần làm sao biết được?
– Dạ Thảo…- Hắn gọi tên nàng một cách trìu mến, giọng hắn nỉ non- Ta đã hứa với bản thân ba điều. Thứ nhất, tuyệt đối không cho ngươi chết trước ta. Dù phải xuống địa ngục ta cũng kéo ngươi về!
Khóe môi nàng giật giật. Hắn từ bao giờ cao ngạo như thế. Chẳng lẽ hắn thần thông quảng đại đến nỗi sai khiến được quỷ thần sao?
– Thứ hai,- Hắn đắc ý nhìn biểu hiện của nàng, tiếp tục nói- từ nay ta sẽ sử dụng “thiết quân luật” với ngươi, không dung túng ngươi, không để ngươi muốn làm gì thì làm. Ngươi muốn đi đâu, làm gì phải có sự đồng ý của ta!
Ặc, hắn lên ngôi chưa ấm ghế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-da-thao/81194/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.