Mặc dù linh tính đã cho Rebecca biết rằng một chuyện gì đó phiền phức sẽ xảy ra, và dù cho cô cố gắng bước thẳng lưng như một lá bài trước mặt “chồng” mình để đi về ngôi nhà, tâm trạng của cô thật sự không ổn. Trong thâm tâm cô là cả một sự rối loạn. Có lẽ cô sẽ ít ngạc nhiên hơn nếu như một tai họa xảy ra, ví như những con châu chấu tấn công bất ngờ xuống cánh đồng đang phủ đầy tuyết, hơn là sự xuất hiện của “ông” Lucas Kiley. 
Bởi vì sau tất cả những gì xảy ra, cô có đầy đủ lý do để tin rằng anh đã chết. 
Lucas ngừng lại ở cái hành lang eo hẹp trước nhà để giở nón ra và giậm chân cho tuyết rơi xuống từ đôi giày ống của anh. Rebecca hối hả đi đến cái bếp vì cô không có khả năng để đối diện với ánh mắt của anh. Bởi rõ ràng là cô không thể có một lời giải thích chính đáng nào cho sự hiện diện của mình. 
- Tôi nghĩ anh cũng đói bụng rồi. - Cô nói, dùng hết ý chí của mình để giữ cho giọng nhẹ nhàng và tự nhiên. 
- Đói như một con gấu ấy. - Lucas đồng ý. Giọng của anh thật trầm, cứ y như lúc xưa mà cô từng nhớ. 
Cô rót cà phê từ cái bình nhỏ màu xanh da trời từ phía sau cái bếp - cũng như những đồ vật khác ở trong căn nhà được xây cất một cách vững chắc này, mà cô nghĩ đã thuộc về cô. Và trong suốt thời gian qua, cô đã tự lừa dối bản thân, bởi vì tất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-bong-tuyet-the-scent-of-snow/50598/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.