Chanyeol đặt cậu lên giường ngồi, mọi người cũng ngồi xung quanh cậu
Một tuần trước, trong đêm tối, một Chàng trai đã gửi tin nhắn cho Luhan. Chàng trai đó là Min Jun - bạn thân của Luhan
”Gặp tớ, tớ sắp không chịu được rồi”
Min Jun bị mắc bệnh nan y từ khi mới bước vào lớp 11. Đáng lẽ ra vàođầu năm Luhan phải về Seoul với Chanyeol rồi, nhưng vì bệnh tình của Min Jun mà phải ở lại bên chàng trai này. Kéo dài đến tháng 1 cậu mới rờikhỏi nơi đây.
Luhan đến bệnh viện thăm Min Jun, thăm được hơnmột ngày nhưng đến ngày thứ ba Min Jun lại không qua khỏi. Luhan phải ởlại, hai ngày sau cùng gia đình chàng trai kia lo liệu đám tang. Trảiqua 5 ngày mệt mỏi về tinh thần lẫn thể xác, Luhan về nhà nghỉ ngơikhoảng một ngày rồi định về nước, ai ngờ lại đổ bệnh.
Mọingười đều thể hiện sự quan tâm đối với cậu rõ ràng trên nét mặt. Sehun kéo cảngười Luhan vào trong lòngmình, nhè nhẹ vuốt lưng cậu. Luhan cũng ngoan ngoãnim lặng không nóitiếng nào, vẫn cứ dựa đầu vào đấy. Rồi từ từ sau đó, Chanyeolmới kể lạiđầu đuôi cho Sehun và Baekhyun nghe
Khóc,cậu đã đau buồn tới mức không còn khóc được nữa rồi
Luhangặp chàng trai ấy vào một ngày đầy nắng. Nụ cười của cậu ấy cũng như những tianắng rực rỡ
Chỉtiếc là không còn có cơ hội gặp lại nụ cười ấy rồi
Thờigian lặng lẽ trôi, rồi cũng tới giờ cơm tối. Chanyeol xuống phụ mẹ nấu ăn,Baekhyunthì ngồi chơi với Roku. Bỏ lại Sehun vẫn đang ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hunhan-chi-can-anh-cho-la-em-se-toi/2324152/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.