Bước tiến triển vô tình hay ẩn ý
Đêm nay lại là một đêm mưa lất phất, Luhan lặng lẽ đứng ngoài ban công ngắm nhìn cảnh đêm tối om trước mặt.Những ngôi sao cũng vì mưa mà nhạt nhoà đi. Tâm trạng dù có muốn haykhông cũng không thể không trùng xuống. Chính khoảnh khắc này, Luhan trở nên yếu đuối vô cùng
Bỗng từ đâu xuất hiện một thân hình ôm cậu thật chặt từ phía sau, hơi thở phả qua tai Luhan kèm theo lời nói
_Ngoan, có anh ở đây rồi
Luhan không nói lời nào cũng không tỏ ra sự chống cự nào cả. Cả hai lại cứ tiếp tục chìm trong im lặng. Cơ mà cảm giác lúc này ấm áp hơn trướcrất nhiều. Luhan không còn cậu độc nếm trãi nỗi đau nữa, ít ra thì bâygiờ cũng còn có Sehun ở bên
Sau một hồi được ôm từ phía sau, cho dù có cảm thấy ấm lên nhưng Luhan lại cảm thấy có chút trống trống vắng vắng. Cậu đột ngột xoay ra sau làm Sehun thoáng giật mình. Luhan nhanhchóng ôm lấy phần eo của anh, đầu khẽ dụi dụi vào lồng ngực anh, hít một hơi thật sâu hương trên thân thể anh. Sehun thấy thế phì cười
_Em đang dê xồm tôi đấy à
_Hứ, ai sàm sỡ tôi trước chớ. Tại tôi cảm thấy hơi lạnh tí thôi mà. Không cho ôm à
Luhan phồng má giận dỗi, vòng tay giả vờ nới lỏng ra thì Sehun ôm chặt lại
_Không sao, không sao. Tôi rộng lượng cho em sưởi ấm đây
Luhan vừa ôm vừa thầm chửirủa anh. Sehun này được ôm là sướng rồi màcòn bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hunhan-chi-can-anh-cho-la-em-se-toi/2324130/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.