_Tôi thật không cố ý mà, tôi biết mình sai rồi. Anh... anh đừng giận mà... xin anh...
Những câu nói sau của cậu lại hay bị đứt quãng vì vốn dĩ Luhan đangkhóc tới mức ướt áo của anh. Sehun đương nhiên cũng có thể cảm nhận được điều này, phải nói là rất rõ
Sehun tách hai tay cậu khỏi eomình ra, sau đó nhẹ nhàng xoay người lại. Luhan ngước lên nhìn, chỉ thấy anh đáp trả cái nhìn của cậu bằng nụ cười dịu dàng. Dịu dàng tới mứclàm người khác ngây người
_Tôi không sao, cũng sẽ không giận em. Đừng khóc mà
Lời nói anh chứa đầy sự ôn nhu. Nhưng lòng Luhan vẫn không an tâm tínào, cậu sợ anh còn giận cậu. Thế nên đôi mắt long lanh cứ nhìn vàoSehun, đôi môi hồng như cánh đào vẫn không ngừng mấp máy
_Thật sẽ không giận chứ
Nhìn đôi môi anh đào xinh xắn kia hé mở với cự li gần như vậy thật rấthấp dẫn người khác. Đặc biệt đối với Sehun, sức hấp dẫn kia lại tăng lên gấp bội. Nó khiến anh không tự chủ được mà cúi xuống kề cạnh mặt cậu
_Sẽ không...
Kết thúc câu nói của mình, Sehun rốt cuộc cũng không khống chế được màhôn cậu. Mắt Luhan mở to hết cỡ, cứ tròn mắt mà nhìn trong khi anh đãnhắm hết hai mắt cả rồi. Lần lượt từng hơi thở nóng hổi phả vào mặt anh, quyến rũ đến mê người khiến Sehun càng muốn tiến sâu hơn vào trong cáimiệng bé nhỏ kia. Chỉ là hiện giờ Luhan đang bị bệnh nên không có sứcthôi, chứ nếu không nhất định cậu sẽ chống cự quyết liệt. Mà cũng nhờthế, Sehun thật chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hunhan-chi-can-anh-cho-la-em-se-toi/104684/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.