Trong giờ học vốn dĩ cũng không yên bình cho lắm
Baekhyun từ một học sinh lớp 9 bỗng nhiên ngơ ngác nhảy vào kiến thức lớp 11. Muốn hiểu bài cũng hơi bị căng à
_Nhìn vào dãy toán học này xem. Em hiểu không - Luhan cầm cây viết chỉ chỉ vào quyển sách toán
Baekhyun khẽ lắc đầu khiến cậu mĩm cười và gật đầu cái rụp
_Đúng rồi. Bởi vậy vào lớp em cứ ngồi chơi đi
Quả là một ý kiến độc đáo à, chơi xúi dại không. Bởi vậy mới khiếnSehun ngồi phía dưới cũng phải cười nắc nẻ rồi cốc đầu Luhan một phátkhông hề nhẹ.
_Ai bảo xúi dại làm gì
Câu nói của anh khiến cậu phải quay sang trừng mắt với anh rồi lại chuyển ánh nhìn về phía Chanyeol
Khẽ thở dài, cậu bèn phải lên tiếng
_Thôi đi Sehun.Mày câm cho tao học cái
_Chậc chậc. Từ lúc nào mà mày siêng thế. Tao không có biết a
Từ phía sau, Sehun đưa hai tay ra trước bẹo má Luhan rồi còn lắc qualắc lại. Trông mặt cậu cau có lại rất dễ thương, trông hai tay bé xíucủa cậu với với để đánh anh lại càng dễ thương hơn. “Dễ thương” là từduy nhất xuất hiện hiện giờ trong não anh, khiến anh không thể không hémiệng cười. Và đối với nụ cười rạng rỡ ấy, Baekhyun không thể không lưutâm mà cứ tròn mắt nhìn
”Đẹp thật”
-------Tôi là đường phân cách tan học-------
Hiện tại đang là mùa mưa, cho nên lúc ra về mới phải phiền phức như thế này. Tất cả đều không mang áo mưa, chỉ có mỗi Luhan là đem theo hai cái dù trắng trong suốt. Hình như cậu luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hunhan-chi-can-anh-cho-la-em-se-toi/104679/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.